Cằm Lục Thừa Châu căng cứng, anh hỏi cô: "Nếu như lần này không trị khỏi được thật thì sao? Em sẽ làm gì?"
Cố Mang trầm mặc mấy giây, nhìn vào mắt anh, mặt không biểu cảm: “Em sẽ nghiêm túc cân nhắc đề nghị của anh, tìm một người khác."
Lục Thừa Châu nhìn cô chằm chằm, đôi mắt tối như mực dường như có vẻ nguy hiểm.
Cố Mang lại cười, nụ cười vô cùng chướng mắt, cô lên tiếng: “Ngày mai em tới thăm anh."
Còn chưa dứt lời, Lục Thừa Châu bỗng nhiên giơ tay ôm gáy cô, dùng sức kéo xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây