"Muốn chém giết muốn róc thịt đều chấp nhận ư?" Cố Mang hỏi anh.
Lục Thừa Châu gật đầu, anh thà rằng cô cho anh được sảng khoái, cũng đừng tra tấn anh như thế.
Nụ cười chậm rãi tràn ra trên mặt Cố Mang, cúi người, cô hơi xích lại gần anh, nhẹ nhàng biếng nhác mở miệng, "Muốn giết chết anh anh cũng nhận à ?"
Khuôn mặt hai người gần như sắp chạm vào, hơi thở giao nhau.
Lục Thừa Châu không nhúc nhích, nhìn vào đôi mắt cô, thâm thúy lại thanh lãnh, rất đen, có thể nhìn thấy cái bóng của anh ở bên trong.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây