Lục Thừa Châu dán vào từ sau lưng cô, Cố Mang giơ chân đạp anh, bị anh ngăn lại, âm thanh thật thấp vang lên bên tai cô, "Bị xử lý mà vẫn chưa ngoan à ?"
Cố Mang mím môi, không nhúc nhích, song khí thế càng dọa người hơn.
Lục Thừa Châu ôm cô, lên tiếng, mang theo chút ý cười, "Lần sau..."
Lời còn chưa nói hết, Cố Mang nhả ra một chữ: "Cút."
Lục Thừa Châu liền chôn trong cổ cô bật cười, từ trong lồng ngực phát ra tiếng cười trầm thấp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây