Edit by Triệu Viu
"Không vội, lát nữa ngủ tiếp." Lục Thừa Châu kéo cô đi về phía ghế sô pha, hơi hất cằm, để cô ngồi.
Cố Mang nhướng mày, rất tùy ý ngồi xuống, trên mặt không có biểu cảm gì, sau đó lấy súng trong túi ra đặt trên bàn trà.
Khẩu súng lục vô cùng chuyên nghiệp, còn mang theo ống giảm thanh.
Lục Thừa Châu quan sát, im lặng mấy giây, thấp giọng mở miệng: “Chúng ta nói chuyện đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây