Edit by Triệu Viu
Cố Mang nghe Mạnh Kim Dương nói, không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt có chút tàn nhẫn rồi biến mất.
Ngước lên nhìn khuôn mặt áy náy của Mạnh Kim Dương, cô bỗng nhiên bật cười.
Đôi mắt toát lên vẻ hoang dại, giọng thản nhiên: “Được, sau này đi học, bài tập của tôi đưa cho cô làm."
Mạnh Kim Dương nghe vậy, khóe miệng hơi giật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây