Úc Mục Phong rất tốt, liếc nhìn Tần Phóng cùng Hạ Nhất Độ, hắng giọng một cái, hỏi ra một vài vấn đề: “Anh Tần, Anh Độ, Anh Thừa có phải đã đá hai người đi rồi không, bây giờ hai người sao lại tìm em chơi?"
Những người khác nghe lời này, ánh mắt phức tạp, mơ hồ nhìn hai vị lão đại bị lưu đày.
Trước kia ba người đều là đi chung với nhau, bây giờ anh Thừa còn không thấy anh ta đến cửa, chỉ còn lại anh Tần và anh Độ.
Tần Phóng thở dài, như người cha già xoa đầu Úc Mục Phong: “Em còn nhỏ, không hiểu."
Úc Mục Phong mặt đầy gượng ép: "..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây