Nghe thấy lời châm chọc của Tần Dao Chi, lòng Vu Thù vẫn còn sợ hãi, không nói tiếng nào, đáy mắt hơi phiếm hồng, hô hấp không thông.
Cô ta từ trước đến nay luôn là người sợ mất thể diện, chú trọng hình tượng, giờ phút này không cần nhìn gương cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng cô ta có bao nhiêu nhếch nhác.
Tần Dao Chi cười một tiếng lạnh lẽo: "Thua không dậy nổi thì đừng chơi, nếu ép xuống sự ngạo mạn không cần thiết đó của chính mình, vĩnh viễn sẽ không thua giống vậy, là ai cho cô tự tin thế?"
Tần Dao Chi này không có chuyện gì là không thể nói, nhất là đối với loại cố làm ra vẻ đại tiểu thư như Vu Thù.
Đã sớm nhìn cô ta là thấy không thuận mắt chút nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây