"Anh muốn quen chị em, thì phải đối xử với chị ấy tốt hơn em!" Cố Tứ cười xong, ánh mắt kia dừng lại, không giống với tuổi tác của cậu: “Không được làm chị ấy tức giận, không được xem thường chị."
Lục Thừa Châu ừ một tiếng, mặt không biểu cảm, hạ giọng: “Được."
"Đừng tưởng hiểu rõ." Cố Tứ nhìn chằm chằm anh, khuôn mặt nhỏ nhắn: “Em ở doanh trại, ngày mai phải đi, em biết anh rất lợi hại, là người thừa kế Lục gia, nhưng trong mắt em, Lục gia cũng không là gì, nếu như để em biết anh xem thường chị em, em nhất định sẽ không bỏ qua cho anh."
Lục Thừa Châu nhìn cậu.
Người bạn nhỏ này chậm rãi nói, rất có lực, ánh mắt hung dữ, giống như một con sói nhỏ, bướng bỉnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây