"Thành tích." Cố Mang khẽ cười một tiếng: “Rất kém, mỗi lần thi đều đội sổ."
Cánh tay để lên bàn, cầm đũa, cổ tay rũ xuống tự nhiên, nhìn bọn họ, ánh mắt đen nhánh, vừa lạnh lùng, vừa ngông cuồng.
Bầu không khí rơi vào im lặng.
Cố Âm nghe đến thành tích của Cố Mang, sắc mặt mới dễ nhìn hơn một chút, cười nói: "Chị ấy mặc dù mỗi lần đều bị điểm không, nhưng là ở trường con lại rất nổi tiếng, là biên đạo nhảy của Thịnh Thính, không cần dựa vào thành tích học tập, không giống chúng con."
Mấy người họ hàng mới miễn cưỡng cười một tiếng, nhưng ánh mắt không giấu được sự dè bĩu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây