Tần Diêu Chi nghĩ tới ngày xưa cô dùng mọi cách để yêu thương người trong Tần gia nhưng đều bị la mắng, trong lòng mỉa mai.
Ngược lại bây giờ bởi vì lời của Cố Mang, thiện cảm đối với cô tăng lên không ít, tùy ý cùng cô nói chuyện phiếm: “Mẹ tôi đối với tôi, bà ấy nói chỉ cần tôi học giỏi, muốn học cái khác cũng sẽ không can thiệp, nhưng nhiều lần tôi thi đứng nhất, bà vẫn muốn quản tôi, tôi làm gì bà ấy cũng đều để ý, đọc cả nhật ký của tôi, không chút kiêng kỵ xâm phạm quyền riêng tư của tôi, không bao giờ tách rời tôi."
Cố Mang im lặng nghe cô nói.
"Tôi nói tôi không muốn học múa bale, muốn đổi sang phong cách khác, cô chắc là biết Thịnh Thính đi." Cô ấy nhìn về phía Cố Mang: “Vũ đạo của anh ấy, rất đẹp mắt, mẹ tôi lại nói đó là những thứ hồ đồ, con gái nhảy những thứ đó là không đứng đắn, không cho phép tôi nhảy, bà ấy ngay cả tôi kết bạn với ai cũng quản. Cha mẹ và con cái tôn trọng lẫn nhau, mẹ khiến tôi thoải mái, tôi cũng sẽ làm mẹ vui vẻ, bà ấy yêu cầu tôi làm gì cũng được, nhưng lại nuốt lời, khoảng thời gian đó tôi rất tức giận, thường xuyên mất ngủ. Là, cô không hiểu sai, tôi chính là thù dai, là đang trả thù mẹ tôi."
Cô nói thẳng không kiêng kỵ, rất thản nhiên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây