Edit by Triệu Viu
Cố Mang cúi đầu, liếc nhìn Cố Tứ đứng đến eo mình, tay bỏ ra khỏi túi quần, xoa đầu cậu.
"Nhìn thấy chưa, không phải trường học, là quân đội."
Cố Tứ rũ đầu nói, giọng nói non nớt trầm thấp: “Thấy rồi."
Cổ Mang ngồi xổm xuống, nhìn vào mắt cậu, giọng chưa bao giờ nghiêm túc: “Cố Tứ, em là một thiên tài, nhưng lại quá yếu, thật sự xảy ra chuyện gì, chị sẽ không thể bảo vệ được em."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây