Tần Phóng cười một tiếng, sờ cằm: “Thật là không thể nghĩ tới, Anh Thừa... Anh Thừa, anh ấy vậy mà lại ăn lẩu!"
Nói được một nửa, cửa xe bị mở ra, anh ta cứng ngắc nghiêng đầu.
Lục Thừa Châu chui vào trong xe, ánh mắt đen nhánh nhìn anh ta một cái: “đi Đế Uyển."
Người đàn ông vẻ mặt không biểu cảm, giọng nói lại có thể khiến cho người khác thấy được tâm trạng của anh cũng không tệ.
Tần Phóng trong lòng ngứa ngáy, tò mò nhưng cũng không dám hỏi bậy, yên lặng chạy xe đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây