Edit by Triệu Viu
Hạ Nhất Độ hai tay tùy ý để lên vô lăng, cười nói: “Ngày hôm qua bạn cô ta mở miệng liền mấy chục triệu, ở chỗ như Thiên Khuyết cũng rất bình tĩnh, hôm nay làm sao lại đáng thương đi mua loại quần áo hai mươi tệ? Đồ hai mươi tệ có thể mặc không?"
Hai mươi tệ không đủ bọn họ uống ly nước.
Lục Thừa Châu chống cằm, khẽ nhếch môi mang theo chút lạnh lùng, nếu cười lên, chỉ sợ hớp hồn người khác.
Anh ta không quan tâm tới nói: “Đẹp."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây