Mang theo chậu thập cẩm đầy mùi cá hôi thối, Locke bước vào tầng hầm tối tăm của Phù Không thuyền.
Ánh sáng trong tầng hầm rất kém, gần như cứ hai mươi bước lại có một viên đá lưu ly màu vàng nhạt được gắn trên trần nhà, bởi vì nó không hấp thụ năng lượng ánh sáng mặt trời để bổ sung năng lượng nên ý nghĩa tồn tại của những viên đá lưu ly màu vàng nhạt này đại khái là để chỉ phương hướng đi cho Locke.
Có lẽ chính mùi thức ăn đã thu hút sự chú ý của những sinh vật sống ở dưới tầng hầm: “Quang Lang! Quang Lang!” Tiếng đập cửa sắt thỉnh thoảng vang lên, kèm theo tiếng gầm lạ lùng.
Locke ngoảnh mặt làm ngơ, sống ở ngoài cùng này đều là nhân vật nhỏ, hai ngày nay hắn đã gặp quá nhiều.
Đúng vậy, đã hai ngày kể từ khi Phù Không thuyền rời cảng Zekton, nhiệm vụ cho những sinh vật nô lệ này ăn vẫn chưa được giao cho ai khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây