Miller cảm thấy những ngày này xảy ra như một giấc mơ vậy. Đầu tiên là vì chật vật mưu sinh mà gia nhập dân quân, sau đó khi vận chuyển vật tư vào thành, vô cớ bị kéo đến canh giữ cửa thành.
Vũ khí sắc bén nhất mà Miller từng cầm trước đây chỉ là kéo, giờ đây hắn lại là thành viên của lực lượng phòng thủ với một cây giáo và một thanh kiếm ở thắt lưng.
Mặc bộ giáp tiêu chuẩn của Charlie, Miller một tay nắm lấy thanh kiếm bên hông, đi về phía tây của thành Otis, hét vào mặt những dân quân đang vận chuyển vật tư vừa mới đến.
Phải vậy, Miller chính là đã lên như diều gặp gió. Không biết mấy ngày trước hắn mặc áo giáp của ai, nhưng ở Charlie, binh lính mang áo giáp ít nhất cũng là cấp bậc tiểu đội trưởng, trên đỉnh thành lúc nào cũng có người chết, ai còn nhớ thời gian trước có một người như Miller.
Trung đội trưởng của ba tháp tên ở cổng thành phía tây ban nãy còn vỗ vai Miller để động viên hắn. Khu vực được bảo vệ bởi Miller và những người lính Charlie khác đã nhận sự tấn công quyết liệt trong cuộc công thành trước đó của quân Faustain, nhưng kỳ diệu là những người lính Faustain bên dưới thành đã bị đẩy lùi mà chưa đến gần bức tường thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây