Tách Chu Du Kỳ ra khỏi vụ án này rất đơn giản, chỉ cần một câu nói của hắn, Chu Du Kỳ sẽ trong sạch.
Có phải nàng đến đây vì chuyện này không?
Trong lòng hắn dâng lên cảm giác khó chịu không thể nào giải tỏa được, những ngón tay đang cầm chén trà cũng trắng bệch, giọng nói lạnh lùng không hề che giấu: “Nàng đúng là coi trọng hắn.”
Một câu nói lạnh nhạt, không nghe ra cảm xúc gì, lại khiến Khương Tự Cầm nghiêng đầu đi.
Nàng không muốn giải thích với Bùi Sơ Uẩn nữa, Chu Du Kỳ là phu quân của nàng, nên nàng không thể không coi trọng hắn, đây là sự thật. Nàng ngẩng đôi mắt hạnh lên nhìn thẳng vào hắn, lại một lần nữa hỏi: “Rốt cuộc có phải hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây