Tuy đã ký hợp đồng với Tống Nhã Lâu, nhưng Tống Nhã Lâu chỉ kinh doanh ở kinh thành, không thể nhận hết tất cả đơn đặt hàng của Khương gia, hơn nữa, sau khi rút kinh nghiệm, Khương Tự Cầm không muốn chỉ có một đối tác hợp tác ở kinh thành, nếu không sẽ chỉ khiến nàng rơi vào thế bị động.
Ánh mặt trời ấm áp, trong Vân Văn gian cũng rất sáng sủa, trong góc phòng có một cây hoa mộc lan, rõ ràng là cuối hè nhưng trên cây toàn là hoa trắng nở rộ như những chú chim bồ câu đậu trên cây, khiến căn phòng thêm phần tao nhã.
Khi Khương Tự Cầm bước vào, Tống Cẩn Viên đang lười biếng dựa vào lan can nhìn ra ngoài, nghe thấy tiếng động, hắn ta quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy nữ tử ngẩng cằm lên.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn ta gặp nữ tử này, nhưng ánh mắt nhìn nàng vẫn có chút kinh diễm.
Hôm nay nàng mặc một bộ váy dài tay màu xanh thẫm, Tống Cẩn Viên phát hiện, y phục nàng mặc phần lớn đều không có hoa văn, chỉ là màu trơn đơn giản được viền bằng chỉ màu khác, khiến Tống Cẩn Viên không khỏi nhớ đến thân phận trước kia của nàng, thương nhân không được mặc quần áo màu sắc quá nổi bật, bây giờ nàng là thất phẩm mệnh phụ, vẫn chưa quen với những hoa văn quá sặc sỡ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây