Tình yêu không thể nào thay cơm được, nhưng có thể khiến người ta vui vẻ.
Bên ngoài không biết từ khi nào đã mưa, chuyện này không có gì lạ ở Cù Châu, ở đây thường xuyên có mưa phùn, cũng vì vậy mà Giang Nam càng thêm thơ mộng.
Nhưng Vân Vãn Ý chỉ cười khổ, nàng đứng dưới mái hiên trú mưa.
Đến kinh thành một chuyến, nàng lại quên mang theo ô.
Đột nhiên, có bóng người che trên đầu nàng, Vân Vãn Ý sững sờ, nàng ngẩng đầu lên, một chiếc ô được che trên đầu nàng, có lẽ là vì sợ nước mưa làm ướt quần áo nàng, chiếc ô hơi nghiêng về phía nàng, che mưa cho nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây