Đợi đến khi Vệ Bách rời đi, Lâm Tam mới lắc đầu, hắn ta thầm mắng trong lòng, hắn ta đã sớm nhắc nhở Vệ đại nhân rồi, nữ nhân là phải dỗ dành, tính cách cứng rắn như vậy sớm muộn gì cũng sẽ làm tổn thương người khác.
Vệ Bách trực ban ba ngày như bình thường, đến trưa ngày thứ tư, khi Bùi Sơ Uẩn đang xử lý công việc ở Đại Lý Tự, hắn ngăn cản người trở về phủ thông báo cho phu nhân, hắn tự mình đến.
Đến Bùi phủ, phu nhân vừa nhìn thấy hắn đã trừng mắt nhìn hắn, Vệ Bách ngoan ngoãn chịu đựng, sau khi nói với phu nhân là hôm nay chủ tử không về ăn trưa, một lúc lâu sau hắn mới nhỏ giọng hỏi: “Khi Vân cô nương rời khỏi kinh thành có nói gì không?”
Phu nhân vốn dĩ có thái độ ôn hòa, nhưng bây giờ lại lạnh lùng: “Ngươi làm vậy là có ý gì? Đã từ chối người ta rồi, sao còn tỏ vẻ lưu luyến như vậy?”
Khương Tự Cầm rất không thích Vệ Bách nhắc đến Vân Vãn Ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây