Vốn dĩ nàng còn muốn xem náo nhiệt, bây giờ nàng cũng không còn hứng thú nữa.
Nhưng nàng vẫn đi.
Khương Tự Cầm biết nàng không thể nào yên tĩnh, thấy nàng bị nhốt trên thuyền đã lâu, nàng ấy liền bảo nàng ra ngoài chơi.
Vân Vãn Ý không thể từ chối, nàng dẫn Bán Tuyết đến chợ, nàng phát hiện tối nay Tống Thành rất náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng không thua gì ngày lễ tết, vì là cúng thần hoa nên trên đường bày bán rất nhiều hoa, sắp đến mùa xuân, trăm hoa đua nở, dù Vân Vãn Ý có chút bài xích nhưng nàng vẫn bị thu hút.
Bán Tuyết ghé vào tai nàng nhỏ giọng nói: “Dù sao thì cúng thần hoa ở Tống Thành cũng là để cầu duyên, chi bằng cô nương cũng đi cúng bái?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây