Hiền Vương phi cũng nhìn thấy Khương Tự Cầm, vốn dĩ bà ta muốn Khương Tự Cầm đến chào hỏi bà ta trước với thân phận là trưởng bối, dù sao Khương Tự Cầm chỉ là nhất phẩm cáo mệnh, còn bà ta là Thân vương phi, dù sao cũng có địa vị cao hơn Khương Tự Cầm, nhưng ai ngờ Khương Tự Cầm lại coi như không nhìn thấy bà ta, nàng xoay người định vào đại điện, sắc mặt bà ta lập tức khó coi.
Trong lòng Hiền Vương phi, việc bây giờ bà ta rơi vào tình cảnh khó xử này đều là do Khương Tự Cầm, mâu thuẫn đã xảy ra, tự nhiên khó mà hóa giải, dù bây giờ Bùi Sơ Uẩn và Khương Tự Cầm có hòa ly, cũng không ảnh hưởng đến việc Hiền Vương phi ghét Khương Tự Cầm.
“Bùi phu nhân.”
Một tiếng gọi lạnh lùng, Khương Tự Cầm dừng lại, nàng xoay người lại, thấy Hiền Vương phi đang đi về phía nàng, còn Chiêu Dương thì có vẻ mặt khó xử, nàng ta như thể đang tức giận nhưng lại phải nhẫn nhịn, nàng ta muốn ngăn cản Hiền Vương phi nhưng lại bị bà ta đẩy ra.
Chiêu Dương cũng có vẻ mặt rất khó coi, nàng ta nhận ra ánh mắt của Khương Tự Cầm, nàng ta chỉ có thể cười khổ với Khương Tự Cầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây