Cả người nàng đau nhức, không thể nào cứ để như vậy được.
Bây giờ nàng chỉ có thể may mắn vì không cần phải bái kiến cha mẹ chồng, nếu không, nàng chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
An Linh vội vàng gật đầu, nàng ấy lui ra ngoài sai người mang nước nóng đến, khi An Linh đỡ Khương Tự Cầm xuống giường, Khương Tự Cầm vẫn cảm thấy hai chân mềm nhũn, nếu không có An Linh đỡ có thể nàng đã ngã xuống đất, An Linh có chút không dám nhìn thẳng: “Sao cô nương lại để mặc cô gia làm càn như vậy?”
Khương Tự Cầm đánh nàng ấy một cái, nhưng nàng dùng sức quá nhỏ, không đau cũng không ngứa, nàng sắp tức giận: “Đừng nói nữa.”
An Linh lập tức im miệng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây