Vân Vãn Ý có chút tủi thân bĩu môi, nàng ta trốn sau lưng biểu tỷ, nàng ta không hài lòng trừng mắt nhìn Vệ Bách, nhưng đối với câu hỏi của biểu tỷ, nàng ta chỉ nói: “Không có gì.”
Vệ Bách không được tự nhiên mà ho khan một tiếng, hắn ta nhận hết trách nhiệm về mình: “Là ta đã mạo phạm Vân cô nương.”
Vân Vãn Ý khẽ hừ một tiếng, nàng ta rất kiêu ngạo nhưng lại có chút cảm xúc khó tả.
Vệ Bách càng thêm không được tự nhiên.
Khương Tự Cầm nhìn thấy, nàng đoán được gì đó, nàng lặng lẽ véo tay Vân Vãn Ý, không nặng cũng không nhẹ, không khiến Vân Vãn Ý cảm thấy đau, nhưng Vân Vãn Ý lại cúi đầu xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây