Khương Tự Cầm nghiêng người che chắn cho An Linh, nàng ngẩng đầu lên, nhỏ giọng nói: “Bùi đại nhân.”
Nàng gọi hắn một tiếng, trong lòng Bùi Sơ Uẩn lại có chút khó chịu, một lúc lâu sau, hắn nắm tay nữ tử, giọng nói vô cùng lạnh nhạt: “Đưa nàng về.”
Không hề nhìn ra hai người đã thân mật như thế nào đêm qua.
Khương Tự Cầm liếc nhìn hắn, nàng khẽ cử động cổ tay, chưa kịp để Bùi Sơ Uẩn nhíu mày, nàng đã nắm lấy tay hắn, hắn sững sờ, hắn quay đầu nhìn nàng, đột nhiên hỏi: “Trước kia nàng có hay làm nũng không?”
Khương Tự Cầm cứng đờ người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây