****
Thức trắng đêm, trời dần dần sáng.
Khương Tự Cầm tỉnh lại có chút mơ màng, trước mắt nàng không phải là màn che quen thuộc, nàng ngẩn người một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu.
“Tỉnh rồi?”
Khương Tự Cầm quay đầu lại, Bùi Sơ Uẩn đã dậy từ sớm, hắn đứng bên cạnh giường với y phục chỉnh tề, trên quần áo dường như có chút sương lạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây