Thím Lưu là đau lòng cho tên ngốc trên mặt đất kia, nhưng vấn đề là ánh mắt tiên sinh thật sự là rất dọa người được chứ?
Bị anh trừng vài giây, thím Lưu coi như ngửi được hơi thở tử vong, chỉ có thể vội vàng thoát đi.
Về phần con con nai ngốc trên mặt đất...
Tự cầu phúc đi!
Thím Lưu vừa đi, Hắc Lăng Tu chậm rãi bước tới trước cửa sổ sát đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây