Sau khi nói xong, Hắc Lăng Tu xoay người đi thẳng ra khỏi phòng bệnh.
Đến khi cửa phòng bệnh truyền tới tiếng vang đóng cửa, Cảnh Ngữ Hàm mới hoàn hồn lại.
“Mẹ luôn nói lúc mình bị bệnh luôn thích nhéo lỗ tai của người khác đi ngủ, hóa ra là thật...”
Cô vẫn nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã đóng chặt kia, nhưng đôi mắt dường như xuyên qua cánh cửa kia, rơi vào trên người của người đàn ông đã rời đi.
Đàn ông kia không nói năng gì, nhưng Cảnh Ngữ Hàm vẫn xác định được là đêm qua anh lại chăm sóc cho cô cả đêm từ lời nói cử chỉ của anh...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây