Thím Lưu đặt ở khăn lông lên trán cô xong, sau đó cô ấy bắt đầu lau người cho cô.
“Cha mẹ...”
Trong lúc mơ mơ hồ hồ, cô gặp được cha mẹ của cô.
Bọn họ nắm lấy tay cô chạy ở trên một bãi có trống trải, trên mặt ba người bọn họ đều là nụ cười vô cùng sáng lạn.
Nhưng cứ chạy mãi chạy mãi, bọn họ lại buông lỏng bàn tay của Cảnh Ngữ Hàm ra, càng chạy càng xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây