Trong khoảng khắc, Hắc Lăng Tu như cảm thấy khói mù bao phủ bấy lâu nay trong lòng mình bị xua tan đi rất nhiều.
Cảm xúc đặc biệt này, làm Hắc Lăng Tu quên cả phản kháng, để mặc cho nai ngốc dắt anh đi...
“Cậu, mọi người chờ cháu với.”
Tần Huyễn Đô thấy bọn họ đều đi, cũng vội vàng đẩy đám người ngăn ở trước mặt mình ra, xách xô đựng cá chép Koi chạy theo.
Cảnh tượng náo nhiệt này, cũng hạ màn theo bốn người bọn họ rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây