“Tại sao lại không cần? Nhỡ may anh lại phải ra khỏi nhà, vậy chẳng phải em phải chết ngạt ở đây sao!” Cảnh Ngữ Hàm vừa tức vừa giận, mắng Hắc Lăng Tu.
Nhưng hiển nhiên, tiếng gầm gừ này cũng không có bất gì tác dụng nào với Hắc Lăng Tu.
Anh vẫn ngồi trên ghế sô pha như cũ, ưu nhã giống như một pho tượng xem báo, đối với tiếng gào thét của Cảnh Ngữ Hàm cũng chỉ dùng một giọng nói cực kỳ lạnh nhạt từ chối: “Loại chuyện này sẽ không xảy ra. Không có chuyện gì thì nằm xuống nghỉ ngơi tiếp đi!”
Cảnh Ngữ Hàm buồn bực đến cực độ, cuối cùng nằm xuống trong chăn.
Không đi làm hả?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây