Nhưng ngay lúc anh ta định đem những lời trong lòng nói ra thì lại nghe thấy cậu anh ta nói: “Cháu nên về rồi.”
Anh lời ít ý nhiều, giống như ra lệnh.
Một giây ấy, Tần Huyễn Đô thậm chí đã nghĩ đến việc bất chấp mệnh lệnh của Hắc Lăng Tu, trực tiếp thẳng thắn với anh.
Nhưng Hắc Lăng Tu cứ nhìn chằm chằm anh ta như vậy, không có chút thay đổi sắc mặt nào, nhưng lại có một lực uy hiếp vô hình lan tràn giữa hai người.
Cái cảm giác uy hiếp vô hình đó cũng khiến cho lời đã lên đến miệng của Tần Huyễn Đô bị chặn lại trong cổ họng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây