Lần này Trác Hi Vũ đi, cũng mang ý nghĩa tất cả bố trí từ trước của Lạc Bối Di đều đổ xuống sông xuống biển.
Giờ phút này, bất kỳ ngôn ngữ gì cũng không biểu đạt được nội tâm nén giận bực bội của Lạc Bối Di, cho nên trong cặp mắt hạnh cô ta nhìn chằm chằm bóng lưng Trác Hi Vũ vô cùng âm u.
Mãi đến khi bóng dáng Trác Hi Vũ biến mất ở cửa quán cà phê, Lạc Bối Di vẫn chậm chạp không thu lại ánh mắt.
Có điều về sau không biết cô ta nghĩ tới điều gì, khóe môi của cô ta bỗng nhiên hơi nhếch lên.
Lại thêm hôm nay cô ta bôi son môi màu đỏ yêu thích nhất, khiến nụ cười này nhìn đẹp đẽ mà quỷ dị...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây