Lúc này khi đối mặt với đôi mắt này, Cảnh Ngữ Hàm ngoan như bình ga trăm cân bình, nào còn dám phát ngôn bừa bãi nữa chứ?
Bên kia, Tần Huyễn Đô bị đẩy ra ngã ở trên ghế sô pha, đang định bò dậy, cũng đúng lúc nghe thấy một tiếng “Hắc Lăng Tu” của Cảnh Ngữ Hàm...
Cậu anh ta tới sao?!
Một giây này, Tần Huyễn Đô có thể cảm giác được rõ ràng phía sau có một luồng ánh mắt còn sắc hơn cả dao, đâm vào sống lưng của anh ta.
Không cần quay đầu lại nhìn, Tần Huyễn Đô cũng biết đó là ánh mắt của cậu anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây