Nhưng so với Cảnh Ngữ Hàm, Cảnh Ngữ Yên thảm hại hơn nhiều. Trên tay và trên đùi cô ta hiện lên nhiều vết bầm tím, không chỉ vậy, trên đầu có mấy cục u to, trên mặt còn bị trầy xước rỉ ra vệt máu nhỏ.
Lúc phát hiện ra vệt máu nhỏ này, Cảnh Ngữ Yên nghĩ mình bị hủy dung, cô ta mất kiểm soát, đẩy cha mẹ đang kiểm tra vết thương cho mình ra, lao về phía Cảnh Ngữ Hàm, muốn xé xác cô ra.
“Mày cái con thần kinh này, tại sao mày lại đẩy tao!”
Cảnh Ngữ Yên đã quá nhuần nhuyễn với mấy tiết mục trả đũa này rồi.
Cảnh Ngữ Hàm nhận ra nguy hiểm tới gần, vô thức tránh ra khỏi vòng tay của Hắc Lăng Tu, trốn sang một bên, dè dặt như con thỏ bị hoảng sợ: “Hàm Hàm không… không đẩy... Là chị đẩy...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây