“Chậc chậc chậc! Cậu còn thích...” ánh mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu, rời khỏi người Tần Huyễn Đô, nghiêng mắt nhìn đến trên người Cảnh Ngữ Hàm, rồi lại lập tức trở lại trên người Tần Huyễn Đô.
Ánh mắt này ám chỉ rõ ràng như thế, dù anh ta không nói câu nói kế tiếp ra, Tần Huyễn Đô cũng biết tên này đang hỏi có phải anh ta còn thích Cảnh Ngữ Hàm hay không.
Chỉ là Tần Huyễn Đô không thể trả lời câu hỏi này.
Dù thế nào anh ta cũng không bằng lòng thừa nhận, thân phận bây giờ của Cảnh Ngữ Hàm là người mợ trên danh nghĩa của anh ta. Một khi tin anh ta thích bị truyền đi, không những sẽ khiến cô bài xích, còn có thể khiến cô thành đối tượng bị người khác chỉ trỏ.
Đây đều là những điều mà Tần Huyễn Đô không muốn nhìn thấy, cho nên chỉ do dự hai giây, Tần Huyễn Đô đã lấy ra khí thế người lãnh đạo, trách móc: “Nói hươu nói vượn cái gì đấy? Thời điểm này mà còn hêu dệt vô cớ ở chỗ này, còn không mau chóng tới giúp anh Hàm chuẩn bị màn hình cho tốt đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây