“Ăn vụng?” Cảnh Ngữ Hàm ngây người trong chốc lát, đại khái đoán được ý tứ của Hắc Lăng Tu hỏi là, cô không lo lắng anh và Trác Hi Vũ sẽ ở bên nhau sao!
Cảnh Ngữ Hàm lập tức lộ ra dáng vẻ của mụ la sát hung dữ, chống nạnh trợn mắt nhìn Hắc Lăng Tu: “Anh dám!”
“Nếu ngày mai em không trở lại, em xem anh có dám hay không.” Hắc Lăng Tu không trực tiếp trả lời cô, còn vân đạm phong khinh* nói một câu này.
(Vân đạm phong khinh: mây nhạt gió nhẹ, đại loại là gió thổi phất phơ, mây trôi lững lờ, chỉ thời tiết đẹp. Dùng cho tâm trạng con người để biểu đạt tâm cảnh điềm đạm, nhàn nhã, an tĩnh.)
Sau đo, anh xoay người mở cửa lớn, đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây