“Chẳng phải người trên mạng có câu, trên đời này không có việc gì khó, chỉ cần không chịu từ bỏ sao?” Giọng nói khàn khàn của Tần Huyễn Đô đã chứng minh, tâm tình của anh ta đã hoàn toàn rơi vào đáy cốc.
“Nhưng đâylà mơ ước của cậu, cậu thật sự có thể từ bỏ được sao?” Mặc dù Khâu Tung có hơi mất bình tĩnh, nhưng vừa nghe thấy Tần Huyễn Đô muốn từ bỏ, anh ta vẫn không thể nào chấp nhận được.
Lúc này, Tần Huyễn Đô lặng lẽ ngồi dậy, cười nói với anh ta: “Nhưng cũng không thể để các cậu đi theo tôi chịu tội được?”
Khoảng khắc đó, Khâu Tung chấn động trước nụ cười điềm tĩnh không chút dao động của anh ta.
Dường như, thằng ngóc vừa bị ngã đã khóc òa lên ở trong ký ức của anh ta, đã trưởng thành chỉ sau một đêm...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây