Cảnh Ngữ Hàm đang lặng lẽ hạ quyết tâm, lại nghe thấy Hắc Lăng Tu nói: “Đi tắm, buổi tối đến một nơi với anh.”
“Đi đâu?” Cô vô thức hỏi.
“Ăn cơm!” Hắc Lăng Tu nói.
“Ăn cơm thì ăn cơm thôi, làm gì anh phải nói thần thần bí bí như vậy.” Cảnh Ngữ Hàm nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó chọn bộ đồ liền thân ong mật từ trong đống đồ sặc sỡ màu sắc này, bất đắc dĩ đi vào phòng tắm.
Trước lúc bước vào sảnh một bữa tiệc sang trọng, Cảnh Ngữ Hàm vẫn nghĩ mình đi ra ngoài dùng bữa bình thường, vì dù sao vừa nãy Hắc Lăng Tu cũng đã nói vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây