Nhưng không ngờ, sau khi nghe được tin tức này, Tần Huyễn Đô vẫn héo rũ, thậm chí còn nói: “Cậu mang bọn họ đi đi, tối nay tôi không đi đâu.”
Thấy mặt mày của Tần Huyễn Đô như đưa đám, Khâu Tung ngồi phịch xuống sàn nhà theo anh ta: “Cậu sao vậy? Số liệu phát sóng trực tiếp rất tốt cơ mà, sao cậu lại không vui?”
“A Tung, hình như tôi như thất tình rồi.” Tần Huyễn Đô buồn bã dựa đầu vào trên đầu vai của Khâu Tung.
Nhưng vừa ngả đầu vào, đã bị Khâu Tung vô tình đẩy ra: “Cút, cậu yêu lúc nào, sao tôi không biết gì cả?”
“Tôi yêu đơn phương, sao mà cậu biết được?” Tần Huyễn Đô bị đẩy ra xong, lại tựa người vào tường, tiếp tục duy trì vẻ mặt đầy tuyệt vọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây