Lạc Bối Di lẩm bẩm nói bằng chất giọng khàn khàn không giống như bình thường của cô ta, trong căn phòng trống rỗng này, đã định trước là sẽ không được đáp lại.
Nhưng khóe môi của cô ta, nhếch lên một cách quỷ dị...
Thiên Cầm Cảng ——
Cảnh Ngữ Hàm ăn xong một bát cháo tôm hùm, đang nằm phịch ở trên ghế sa lon dài, chó Bắc Kinh nhân lúc cô không chú ý, tha dép thỏ của cô đi.
“Tiểu Tuyết, em muốn bị đánh hả? Mau trả lại dép cho chị!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây