Giản Phàm cười ngượng không đáp, ghé tới tai Dương Hồng Hạnh nói nhỏ lảng đi :” Em lấy được băng ghi hình chưa?”
“ Giao cho huấn luyện viên rồi. “ Dương Hồng Hạnh đẩy Giản Phàm rằ, lúc nãy không để ý, bây giờ mới ngạc nhiên: “ Giản Phàm, các anh cùng trực, bọn họ ai nấy mặt mũi bầm tím, sao anh lại không sao?”
“ Em nói gì thế, chẳng lẽ em muốn anh mặt mũi bầm tím mới thoải mái à?” Giản Phàm trừng mắt:
“ Em đang hỏi anh đấy, thái độ của anh kiểu gì vậy? “ Dương Hồng Hạnh lui ra sau, khoanh tấy trước ngực, vẻ mặt nghiêm nghị:
“ Em muốn biết chân tướng à? Đó là vì .. Anh đẹp trai hơn chúng, người ta không nỡ đánh, lý do này thế nào? “ Giản Phàm quảy đầu nhìn đám Thành Cương mà thở phào, nếu chạy chậm vài bước là chung số phận với bọn ngốc đó rồi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây