“ Ông còn biết đây là công ty của Sở giả à, người ta muốn bán thì bán, liên quản gì tới ông?” Viên Kỷ Bình căn bản không coi người làm công ăn lương này vào đâu:
“Anh ...” Hứa Nhạc Sơn cùng đám đầu bếp và vài vị trung tầng đều trừng mắt bước lên một bước, không bị hắn dọa, mất việc tới nơi rồi còn sợ cái gì mà dọa:
“ Này này, đừng có mà gây chuyện, bất kể ai gọi các người tới cũng vô ích thôi, trừng mắt cái gì, Hứa Nhạc Sơn, ông tưởng tôi không biết ai xúi bẩy các người à? Gọi Giản Phàm tới đây, bảo y dẫn cả đám cảnh sát tới đây, xem y làm được gì?” Viên Kỷ Binh khinh bỉ nói, chuyện này có vị hoa hiều kia chống lưng rồi, lãnh đạo tỉnh còn phải nhường đường, một thằng cảnh sát đã nghỉ là cái thá gì:
“ Không phải Giản Phàm, mà là tôi bảo họ tới đấy. “ Một giọng nữ sắc lạnh bất ngờ vang lên, tới từ phía sau.
Viên Kỷ Bình quảy ngoắt lại, chỉ thấy Phó Vũ Hà thường ngày lúc nào cũng thỏ thẻ lấy lòng mình, hôm nay mặt phủ sương giá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây