Vương Kiên ngoan ngoãn chạy tới, chỉ phòng y vụ, cười ngượng ngập: “ Em, em ... Mang cơm cho chị Trương.”
“ Cô ấy tỉnh chưa?”
Vương Kiên ảm đạm lắc đầu, Sở Tú Nữ từ lúc về tới giờ vẫn trong trạng thái hôn mê sâu, rất nhiều chuyên giả của bệnh viện vũ cảnh được điều tới, chưa thấy hiệu quả, Trương Vân ngày đêm túc trực bên cạnh chờ đợi, chưa đưa ra phán đoán chính xác.
Giản Phàm một lần trải quả chuyện tương tự rồi, vết thương trên thân thể không nặng, vết thương lòng mới đáng sợ, với một cô gái mà nói, đò là chuyện quá kinh khủng, xuả tắy: “ Thôi, đi đi.”
“ Anh không đi thăm cô ấy à?” Vương Kiên hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây