Hai chiếc xe một trước một sau rời Khẩu Trang, đi về tiểu khu Lão Quân Doanh, không phát hiện ra ai theo dõi. Giản Phàm từ xâ nhìn Trương Vân khoác tấy Vương Kiên như đôi tình lữ về nhà, cười gian kiếm chỗ đỗ xe, đi vào tòa nhà đối diện, lên tầng bốn, gõ gõ cửa theo ám hiệu rồi lách người vào.
Tiêu Thành Cương, Quách Nguyên cùng hai đội viên đội trọng án đang giám thị, Giản Phàm đặt chồng cơm hộp lấy ở Khấu Trang lên bàn gọi cả đám tới ăn, là cái là thằng háu đói Tiêu Thành Cương lại không ra ăn, vẫn nhìn quả kính viễn vọng. Giản Phàm ngạc nhiên gọi: “ Thành Cương, yêu nghề như thế từ khi nào vậy?”
“ Em đang xem đôi đối diện hôn nhau, có khi sắp cởi áo rồi, máu lửa lắm ...” Tiêu Thành Cương hí hửng nói:
“ Này, thằng vương bát đản, xéo ra đây ăn.” Giản Phàm vơ được cái gì đó trên bàn, chẳng nhìn ném ngày vào đầu Tiêu Thành Cương:
Tiêu Thành Cương quyến luyên đi ra bàn ăn, vừa ăn vừa kể, đối diện là chung cư đơn thân, nói là đơn thân chứ rất ít người sống một mình, ít nhất hắn thấy mười mấy đôi về nhà cùng nhau, thế là mở mồm ra nói chỉ có một đề tài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây