Chủ nhiệm Điêu cứng họng rồi thực sự rồi, đồng thời hơi chút thất vọng nữa. Dương Phong tâm tư tỉ mỉ, tựa hồ từ quản hệ giữa Giản Phàm, Sở Tú Nữ và bạn trai cũ sinh liên tưởng, nghi ngờ hỏi: “ Còn có vấn đề nữa, Giản Phàm, theo lối tư duy của anh là liên quản tới phân phối tài sản, vậy tôi hỏi anh, người dính líu rất nhiều, Viên Kỷ Bình , Sở Hỉ Phong, Sở Vũ Phi thậm chí còn nghi phạm chúng ta chưa nắm rõ được, vì sao anh biết là Lưu Siêu Thăng? Nhìn bề ngoài hắn đâu có liên quản gì?”
Hỏi hay lắm, chủ nhiệm Điêu thầm khen, nghe một cái cũng nghi Giản Phàm mượn chuyện công làm việc tư. Nhưng Giản Phàm chẳng có chút xấu hổ hay lúng túng nào, chỉ ba tên đồng bọn: “ Vương Kiên, nói đi, cho họ khâm phục khẩu phục, cơ hội của cậu đấy.”
Cái gì, chủ nhiệm Điêu nhìn chàng trai non choẹt, mặt mày thật thà, bị Giản Phàm điểm danh một cái khẩn trương đứng dậy kính lễ, ngập ngừng nói không rằ, chủ nhiệm Điêu mất kiên nhẫn: “ Ngồi xuống, nói thẳng đi.”
“ Là thế này, chúng tôi không chỉ tìm mỗi mình hắn, mà đem toàn bộ người tham giả tắng lễ Sở Thành Nhiên vào một danh sách, sau đó gửi tin nhắn cho bọn họ, nội dung thế này. ‘ anh X, tôi có di chúc cuối cùng của Sở Thành Nhiên, không biết anh có hứng thú không?’ Chúng tôi gửi cho hơn 120 người, tiền bối ... À là anh Giản Phàm nói, người không liên quản chỉ coi là trò đùa, không thèm để ý, còn kẻ có liên quản thế nào cũng bất an Tiếp đó, là bước thứ hai.” Vương Kiên mới đầu nói còn có chút ngập ngừng, càng nói thấy chủ nhiệm Điêu, Dương Phong, Lão Mạnh đều nhìn không chớp, cảm giác hết sức thành tựu, cố ý dừng lại nhử mồi:
“ Bước tiếp theo là gì? “ Dương Phong bực mình thúc giục:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây