Gặp nhau ở đường hẹp, nói chuyện bằng nắm đấm, thế là hỗn chiến bắt đầu, mười đặc cảnh như lang như sói, thấy người là đánh, thấy bàn là lật, tiếng kêu thảm liên hồi. Thoáng cái bảy tám tên trông coi sòng và ba mấy con bạc bị mười người tấy không ép vào tường, khi tên cuối cùng còn ngoan cố chống cự bị đá dính vào tường xỉu luôn thì đấu chí cả đám mất sạch.
Chưa tới ba phút là phân thắng bại, một đám lưu manh chỉ giỏi uống rượu chơi gái đánh thế nào được đám đặc cảnh, kẻ nào kẻ nấy co ro góc tường, chỉ sợ mình thành mục tiêu.
Nhân vật chính xuất hiện.
Chỉ thấy Hàn Công Lập hai mắt sung huyết, mặt bi thương, chẳng ai hiểu bi thương đâu rằ, đi tới trước một tên tai dơi mặt chuột, không nói không rằng tung chân đá luôn. Vương Kiên biết tìm được chính chủ, ra hiệu một đồng đội tóm cổ kéo rằ, Hàn Công Lập đấm đá túi bụi như có thù giết cha giết mẹ, tới khi tên kia rối rít cầu khẩn: “ Hàn gia, Hàn gia, tôi phục rồi, tha cho huynh đệ, chúng ta oan có đầu nợ có ...”
“ Lại tắm Phát, tắo nhờ mày chuyển lời, sợ mày quên nên tắo cho mày vài đòn dễ nhớ, nhớ được không? “ Hàn Công Lập cực kỳ khí phách bẻ ngoặt tấy Lại tắm Phát ra sau:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây