Chủ nhiệm Điêu nào dám nghi ngờ Giản Phàm, dù trong lòng có vướng vít vì sự quái dị của y, nhưng chỉ là khó hiểu thôi, rối rít nói: “ Không phải, không phải, chúng tôi cám ơn còn không kịp, chỉ là có chút tò mò.”
“ Đơn giản, tuy nơi này hàng quán san sát, nhưng không phải nơi có thể thu hút Sở Tú Nữ, cô ấy đang để tắng cha, dưới tình huống đó không thể có tâm trạng đi dạo phố làm đẹp hay giải trí. Thêm vào Sở giả tuy đi xuống, nhưng vẫn là giả đình giàu có, lại học ở trường quý tộc phương Tây, khẩu vị cao, thế nên chỗ cô ấy có thể tới không nhiều.” Giản Phàm gập ngón tấy nói, điều tra có mục đích tất nhiên sẽ dễ dàng: “ Thứ hai, thời gian quả Sở Tú Nữ ru rú trong nhà, cô ấy đột nhiên ra khỏi nhà, không cần nên coi phải có lý do gì nghiêm trọng không thể không đi, kỳ thực có thể chỉ là một cuộc hẹn, ví như thế này ‘ Dương Phong, tôi có chuyện, tới tòa nhà Thiên Long, chúng ta vừa ăn vừa bàn việc’. Tán gẫu vài câu không tới 3 phút, sau khi tới nơi Dương Phong lấy điện thoại ra gọi ‘ tôi tới rồi, ở đâu, à thấy rồi ...’, cho nên chỉ mất vài giây, không thể cách vị trí gửi xe quá xâ ... Đại loại như vậy.”
Dương Phong nghe ví dụ đó thì ngớ người: “ Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?”
“ Vậy sao cậu biết là cô ấy bị ngất được người ta dìu đi? “ Chủ nhiệm Điêu càng nghĩ càng tà môn:
“ Trước mặt bao người bị người ta khống chế đưa đi, vậy phải dùng cách nào để không ai nghi ngờ? Liên tưởng thủ đoạn chúng dùng với tôi, vậy áp dụng với Sở Tú Nữ không có gì lạ, như thế có thể đường hoàng bắt cóc mà không ai chú ý ... “ Giản Phàm nhún vai, khi có kết quả rồi nói ra thì rất đơn giản kỳ thực y phải đi bộ gãy chân mất mấy tiếng liền, quản sát loại bỏ không ít khả năng mới đưa ra được kết luận nghe hết sức dễ dàng, bởi vậy mới có câu thiên tài là do 1% bẩm sinh và 99% do nỗ lực mà có:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây