Giản Phàm đang nghĩ bậy bạ, không ngờ Dương Hồng Hạnh đứng lại, quảy sang, có vài phần rụt rè, lại như xấu hổ không dám mở miệng: “ Anh Giản Phàm, em có một thỉnh cầu nho nhỏ, không biết anh có thể thỏa mãn không?”
Đứng trong chỗ tối không nhìn thấy vẻ mặt của nhau, nghe một câu thỏ thẻ như vậy, Giản Phàm giật mình, tức tốc nhìn quảnh, không thấy bóng dáng ai hết, nín thở hỏi: “ Cái gì?”
Có phải là ôm một cái, hay là hôn một cái? Chẳng lẽ là ... dã chiến, trời ơi, em dám nhưng anh lại không dám đâu, anh có bạn gái rồi mà, không để phản bội cô ấy, đừng biến anh thành cầm thú.
Hai người bất tri bất giác đi rất gần nhau rồi, lúc này đêm khuya tĩnh mịch, bốn phía không người, giác quản nhạy bén gấp mấy lần, mũi thoảng thấy mùi thơm thân thể ..
“ Ngày mai, ngày mai là sinh nhật em, em muốn mời anh, ngoài đám chị em, trong số nam sinh, em chỉ mời anh ... Anh, anh không từ chối chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây