Tất cả không nói nữa, im lặng chờ đợi, một thời gian dài, phòng cấp cứu mới mở rằ, một vị bác sĩ áo trắng, người dong dỏng cao xuất hiện, cởi khẩu trang gọi: “ Ai là Giản Phàm?”
“ Tôi. “ Giản Phàm giơ tắy, cùng những người khác đổ dồn tới:
Bác sĩ nhìn Giản Phàm mặt dính máu thì ngạc nhiên, song vẫn chỉ bên trong: “ Vào đi, bệnh nhân muốn gặp anh, hiện giờ tâm tình ông ấy vừa mới ổn định, đừng làm ông ấy kích động.”
“ Vâng, tôi biết rồi.”
Giản Phàm vội lách người đi vào, đám Quách Nguyên không yên tâm muốn đi theo, bác sĩ đưa tấy ngăn cản, lên tiếng mắng mỏ, mà đối tượng là Tiêu Thành Cương có bộ mặt lưu manh bặm trợn nhất: “ Không được phép có lần sau, ông ấy bị chứng triglyceride máu, ảnh hưởng tới trung khu thần kinh, nếu còn kích thích ông ấy, não cung cấp máu gặp vấn đề, khiến nghên mạch màu gây đột quỵ, lần này may mà ở bệnh viện cấp cứu kịp thời, nếu là ở nơi khác thì ai chịu trách nhiệm ... Bệnh nhân cần quản tâm, cần chăm sóc, các cậu cố ý chọc tức ông ấy à? Vừa rồi cậu cãi nhau với ông già phải không, cả tầng đều nghe thấy đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây