Hắc Oa

Chương 864: Khuyên lại thành khích. (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Giản Phàm thì cứ hồn nhiên như chẳng biết gì, tiếp tục chỉ trích lẫn xúi bẩy: “ Sư phụ, đừng xem thương giết lợn nhé, chú nghĩ mà xem, dao trắng đâm vào, dao đỏ rút rằ, máu tuôn xối xả, tha hồ đâm chém cả ngày, đã hơn giết người ... Chú ngh ĩ xem, năm xưa chủ bắn súng tấy vững, mắt chuẩn thế' nào, đó chính là nhân tố thiết yếu của nghề giết lợn đấy, chú căn bản không cần luyện tập, chú cứ xách dao ra trận là xong. Chú nghĩ mà xem, tấy cầm dao chín tấc, lưỡi dao loáng lên, máu phun thành vòi, không phải thỏa mãn nhu cầu bạo lực của chú à, giết cũng giết rồi, lợn là cái quái gì, chú mà tới đó, đảm bảo làm đội trưởng mổ lợ ... Á!”

Chát! Vung tấy tát Giản Phàm một phát đanh gọn, tát thẳng tắy, mười hai thành công lực, làm Giản Phàm bất ngờ trúng đòn đau ù tai mất phương hướng, vừa thầm hô hỏng rồi định chuồn thì đã quá muộn. Trần Thập Toàn bất chấp cái chân bị thương nhào bổ tới Giản Phàm, lăn xuống đất, lửa giận bốc cao ba trượng, bất chấp hết, tát liên hồi, thế là trong phòng vang lên tiếng kêu như lợn bị chọc tiết.

“ Chết rồi, đánh nhau rồi, đánh nhau rồi. “ Tiêu Thành Cường trố mắt nhìn một già một trẻ đánh nhau tưng bừng, hết hồn đẩy cửa, không được, cửa chốt bên trong rồi:

“ Húc, húc rằ!”

Mấy thanh niên hò hét, nối nhau húc cửa, rầm! Tiêu Thành Cương vai u thịt bắp xô tung cánh cửa, bảy tám người xông vào, người lôi kẻ kéo tách hai bên rằ, Trần Thập Toàn chưa chịu thôi, miệng chửi bới: “ Thằng vương bát đản, thẳng nhãi ranh này, chê lão tử chưa đủ mất mặt à?”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)